|
|
|
|
|
Forum >
Dịch theo yêu cầu >> Triệu tập các mems thích dịch bài, đặc biệt là các mems đang học 12
|
Bấm vào đây để góp ư kiến |
Post
by:
ruby9999
member
ID 17677
Date: 08/25/2009
|
Triệu tập các mems thích dịch bài, đặc biệt là các mems đang học 12
Mến chào tất cả các members thích anh ngữ!
Việc dịch nhiều bài văn cũng là một cách để làm tăng thêm vốn từ vựng của ḿnh. Nào, các mems đang học lớp 12! Hăy tham gia dịch các bài đọc trong sách bài tập anh văn 12, bạn nào thích làm thêm phần writing th́ đừng ngại, v́ đây là nơi để tụi ḿnh cùng trao đổi, sửa lỗi, góp ư cho nhau. Các bạn khác có thể t́m một bài hay nào đó post lên để cùng nhau dịch..và cùng nhau góp ư. Rất mong các bạn gần xa nhiệt t́nh ủng hộ để topic thêm nhộn nhịp và hấp dẫn.
góp
ư kiến
|
Reply:
ruby9999
member
REF: 99759
Date: 08/25/2009
|
Andrea - There are six of us in our family, my parents, me, the twins and my older brother, Ted. Ted is a good ten years older than me and the twins – they are girls – are two years younger than me. We had a good childhood out in the countryside. My parents were always busy with the farm and so we didn't get the help with school work and things like that that children get today. But my parents were very loving, especially my father. I regret not helping more around the farm because now I realise that it must have been very hard for my parents, especially as my grandparents lived so far away.
Bob – both my parents were in the theatre and they had made quite a name for themselves on the stage. As a child I remember our house being constantly full of famous people, laughing and talking. My sisters and me would be brought down by our nanny to kiss parents goodnight and then we would be packed off to the nursery. That's as much as we ever really saw of them at the time. It's better now, but it has left a mark on all of us – we ring each other now and again, but that's about all. I think my father understands this, but I am not sure my mother does.
Camillia – I left home when I was sixteen to live with my grandparents in Sydney. My parents had a farm in the outback and I needed to go to college. It was quite difficult for me to leave my younger brothers and sisters behind as we were quite a tight-knit group, even though the age gap was fairly wide – as you can imagine there was no one else to play with out in the middle of nowhere! When I got fed up I'd give them a ring, and my dad would always put me right – a tower of strength he was. My grandparents were great too – helped me with my homework, took me on trips, things like that. I'll never forger that.
David – I am always telling my kids – your family is always there for you, whatever happens. You might think we don't understand you and all that rubbish, but no one else will look after you the way the family will. Family is important to me. When I was young, I didn't have much if family life. Us kids were quite close in ages so that helped enormously, but we didn't see much of our parents. In fact, we saw more of granny and grandpa, but they were a bit strict. We all got on and we knew that our parents cared for us. But there wasn't much in the way of trips, treats, things that nowadays people take for granted.
Andrea - Trong gia đ́nh chúng tôi có 6 người, ba mẹ tôi, tôi, một cặp song sinh, và anh trai tôi, là Ted. Ted là một anh trai tốt hơn tôi 10 tuổi và cặp song sinh - họ là những cô gái – nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Chúng tôi có một thời thơ ấu đẹp ở quê nhà. Ba mẹ tôi luôn bận rộn với công việc ở trang trại và v́ thế mà chúng tôi không có được sự giúp đỡ về công việc học hành và những thứ khác mà những đứa trẻ ngày nay đă có được như vậy. Nhưng ba mẹ tôi rất yêu nhau, nhất là ba tôi. Tôi tiếc là không giúp đỡ được cho họ quanh trang trại nhiều hơn nữa v́ bây giờ tôi hiểu ra rằng nó hẳn là rất vất vả cho ba mẹ tôi, nhất là đối với ông bà tôi đă cao tuổi lắm rồi.
Bob – Cả ba mẹ tôi đều ở rạp hát và họ đă tự đặt cho ḿnh một cái tên trên sân khấu. Lúc c̣n nhỏ, tôi nhớ nhà chúng tôi luôn có nhiều người nổi tiếng, cười đùa và tṛ chuyện. Bà vú đă đưa các chị và tôi xuống để ôm hôn chúc ba mẹ ngủ ngon và rồi chúng tôi bị bắt đến nhà trẻ. Thực ra cũng như là chúng tôi đă từng thấy họ vào lúc đó mà thôi. Giờ th́ tốt hơn nhưng nó đă để lại 1 vết hằn lên tất cả chúng tôi – bạn nào dịch dùm đoạn này.
Camillia – Tôi rời khỏi nhà khi tôi 16 tuổi đến sốn với ông bà tôi ở Sydney. Ba mẹ tôi có một nông trại ở một vùng hẻo lánh và tôi cần vào đại học. bỏ lại các em là một việc hơi khó đối với tôi bởi chúng tôi là một nhóm khá là khắng khít, mặc dù sự khác biệt về tuổi tác khá lớn - dịch dùm đoạn này!
David - bạn nào mở hàng đi!
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|
|
|
|