Post
by:
lemongrrass
member
ID 14013
Date: 11/08/2006
|
nho cac ban dich bai van nay sang tieng anh ho nhe!!!
Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều t́nh cảm. Nhưng đă bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. C̣n riêng tôi, h́nh ảnh người bố sẽ măi măi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi măi tận sau này.
Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đă phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi c̣n khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.
Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đă dần đổi thay: Thay v́ những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ c̣n là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai g̣ má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen v́ sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết ḷng thương yêu gia đ́nh.
Gia đ́nh tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đ́nh đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên ḷng mọi người trong gia đ́nh, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của ḿnh từ nghề xe lai.
Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đă ngă bóng từ lâu. Mái tóc bố đă dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người b́nh thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc th́ những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.
Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hănh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.
Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy th́ khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nh́n khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vă mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết ̣a lên mà khóc. Nh́n thấy bố như vậy, ḷng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào ḿnh thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền th́ hay biết mấy? Nếu làm được ǵ cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hăy nói cho con được không?
Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đ́nh, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.
Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi c̣n cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.
Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy ngh́n câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng…
Chính v́ vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đă dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.
Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, ḷng kiên tŕ chịu khó mà c̣n bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố c̣n lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi.
Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên ḿnh một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố c̣n rất thích nuôi động vật.
Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố c̣n mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.
Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đ́nh đă dần khá lên, khi các chị tôi đă có thể kiếm tiền, th́ bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đ́nh này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngă, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của ḿnh, bởi bố đi xa, sẽ không c̣n ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa.
Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một ḿnh không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đă cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hăy trân trọng những ǵ đang có, hăy yêu thương những người xung quanh ḿnh hơn, và đặc biệt hăy quan tâm, chăm sóc cho bố của ḿnh, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng ḿnh bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.
Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không c̣n bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hăy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đă rọi đường cho con đi. H́nh ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong ḷng con. Những kỷ niệm, những t́nh cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của ḿnh.
góp
ư kiến
|
Reply:
butterfly3888
member
REF: 88617
Date: 11/10/2006
|
as time goes by
"As Time Goes By"
music and words by Herman Hupfeld
[This day and age we're living in
Gives cause for apprehension
With speed and new invention
And things like fourth dimension.
Yet we get a trifle weary
With Mr. Einstein's theory.
So we must get down to earth at times
Relax relieve the tension
And no matter what the progress
Or what may yet be proved
The simple facts of life are such
They cannot be removed.]
You must remember this
A kiss is just a kiss, a sigh is just a sigh.
The fundamental things apply
As time goes by.
And when two lovers woo
They still say, "I love you."
On that you can rely
No matter what the future brings
As time goes by.
Moonlight and love songs
Never out of date.
Hearts full of passion
Jealousy and hate.
Woman needs man
And man must have his mate
That no one can deny.
It's still the same old story
A fight for love and glory
A case of do or die.
The world will always welcome lovers
As time goes by.
Oh yes, the world will always welcome lovers
As time goes by.
(i think eveyone who watches CASABLANCA likes this song)
|
Reply:
thinhhovn
member
REF: 88642
Date: 11/14/2006
|
Ḿnh thiệt vô công phiền phức,ḿnh dich không được ǵ...hết...
|
Reply:
manhphu
member
REF: 88647
Date: 11/14/2006
|
Đây là bài văn được 9 điểm rưỡi của một học sinh trường THPT Huỳnh Thúc Kháng - Vinh . Bài văn này rất cảm động và qua đó ta cảm nhận được t́nh cảm vô cùng thiêng liêng của người con gái đối với cha ḿnh . Dịch bài này là một điều vô cùng khó khăn , chắc phải vào hàng cao thủ của dịch thuật may ra mới dịch nổi phần nào .
|
Reply:
baprang17
member
REF: 88797
Date: 11/24/2006
|
it's so long and then you need a lot of time to translate. I think we should translate together, one translates a dialogua. ok?
|
Reply:
baprang17
member
REF: 88798
Date: 11/24/2006
|
I will try ahead!
First dialogua:
In our dayly life, there are a lot of people for us to love. But have you ever think that who is the person you love best? For you, maybe they are grandmother, grandmother, mother, father, brother, sister or even your friends. And for me, my father's stature will be the sacred fire which warm my soul forever.
hihi! I think my capablity is limited!^_^
|
Reply:
baprang17
member
REF: 88803
Date: 11/25/2006
|
second dialogua:
My father is not as lucky as others. In his whole life,probably he can't live in happy, joyful. 40 years old, when he has not ... het bit rui, ai dich tiep nha!
|
Reply:
baprang17
member
REF: 88810
Date: 11/25/2006
|
come on! let's translate this essay together!!
|
Reply:
bekhongthich
member
REF: 88815
Date: 11/26/2006
|
my father is not so lucky as the others.
perhaps,he never lived in happiness and comfor
all his life.when he didnt spent a half of his
life at age fourteen, he had to live with many
deseases: stomach and its side-effects.when he
was still strong,he was always sporty (: D)
hahaha...duoc do cho!! moi may ban dich tiep.
|
Reply:
baprang17
member
REF: 88817
Date: 11/27/2006
|
but now, his pretty seem to be changing. instead of strong hands, he is thin. The eyes under the eyebrows,...
|
Reply:
056870
member
REF: 91414
Date: 04/18/2007
|
trời ơi !!! phải là cao thủ mới dịch nổi đó ạ .
|
Reply:
kimau
member
REF: 91638
Date: 05/05/2007
|
bai nay minh dich 5 minutes la cung!(nhung toi gio an rui-sorry)
|
Reply:
phuongle12
member
REF: 91772
Date: 05/12/2007
|
tớ nghĩ : dù chung ta co dịch khá đúng ngh́a của bài nay th́ cũng ko thể biểu lộ hết cảm xúc của tac giả trong bài đươc
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|