Post
by:
tuyetthao
member
ID 16882
Date: 03/24/2008
|
The Crane and the Heron Sếu và Diệc
The Crane and the Heron
An owl, free of care, flew here and flew there, and then happily it lit on a tree. It twirled its tail fast, looked down at the ground and took to the air with never a sound. Now, this is just the little tale before the big tale, and the big tale is still to come.
Once upon a time there lived a crane and a heron who each had a house at the two opposite ends of a swamp. The crane felt very lonely all by himself and decided to get married. “I think I’ll go and ask the heron to marry me,” said he.
Off he went across the swamp, plunkety-plunk, he waded through it for a whole four miles and then there he was at the heron’s doorstep.
“Are you there, Mistress Heron ?” he called.
“Yes, I am !” the heron called back.
“Won’t you marry me, please ?”
“No, Crane, that I won’t !” Your legs are too long and your coat is too short, you are a poor flyer, and you have no food to give me. Go away, Spindly Legs !”
So off the crane went, and he got nothing for his pains. But the heron thought it all over and told herself that it was sad to be without anyone and that she had better marry the crane.
She set out for the crane’s house and when she got there, said, “Do please marry me, Crane !”
“No, Mistress Heron, I want none of you !” the crane replied.
The heron burst out crying she felt so ashamed, and went home. But after a while the crane thought better of what he had done.
“I shouldn’t have refused to marry the heron, life’s such a bore when you’re all alone,” he told himself. “I think I’ll go and marry her right now.”
He was soon at the heron’s doorstep and he said to her:
“I have decided to marry you after all, Mistress Heron. Do say yes.”
“No, Crane, I don’t want you !” said the heron, and she sent him home.
But no sooner was he gone than she was sorry she had done so.
“It’s better to marry the crane than to live all by oneself !” said she.
So she went and told the crane that she was ready to marry him. But this time it was he who would not have her. And they’ve been wooing each other aver since but have never got around to marrying.
*
Sếu và Diệc
Có một con cú, sống thật tự do, hay bay đây đó, rồi đậu trên một cành cây. Nó xoay đuôi, nhìn xuống dưới đất rồi lại bay vút lên không mà không gây ra một tiếng động nào. Đó chỉ là một chuyện ngắn trước một chuyện dài, và câu chuyện dài sắp được kể ra ở đây.
Ngày xửa ngày xưa, có chim Sếu và chim Diệc mỗi kẻ một nhà sống đối diện nhau qua một cái đầm lầy. Sếu thấy cảnh sống một mình cô đơn, hiu quạnh tận đáy lòng nên quyết định đi hỏi vợ.
- “Ta nên đi hỏi chị Diệc về làm vợ.” Sếu ngẫm nghĩ.
Rồi Sếu đi tắt ngang qua đầm lầy. Bì bà, bì bõm lội suốt bốn dặm đường và cuối cùng thì cũng tới được nhà Diệc.
- “Chị Diệc có nhà không ?” Sếu gọi.
- “Có tôi đây,” Diệc trả lời.
- “Chị đồng ý lấy tôi nhé ?”
- “Không anh Sếu ạ ! Tôi chẳng thể lấy anh ! Chân của anh thì quá dài còn áo khoác của anh lại quá ngắn. Anh bay lượn cũng chẳng ra gì, anh chẳng thể nuôi tôi. Thôi anh hãy đi về, đồ cẳng dài lêu đêu.”
Còn lại một mình, Diệc ta mới nghĩ đi nghĩ lại và tự nhủ rằng kể ra sống mà không có ai bên cạnh bầu bạn thì cũng cô quạnh quá, thà rằng mình lấy anh Sếu lại còn hơn.
Diệc ta lên đường tới nhà Sếu, đến nơi chị ta ngỏ lời :
- “Anh Sếu, xin hãy lấy tôi làm vợ !”
- “Không, chị Diệc ạ, tôi chẳng thấy chút hứng thú nào nơi chị cả.” Sếu trả lời.
Diệc òa khóc nức nở, chị thấy thật tủi cực và xấu hổ bèn trở về nhà. Nhưng chỉ lát sau Sếu lại thấy hối hận về những gì mình đã làm.
- “Ta không nên chối từ chị Diệc mới phải. Đời mới buồn tẻ làm sao khi ta mãi lẻ loi một mình. Ngay bây giờ ta phải sang xin cầu hôn chị ấy.” Sếu ta ngẫm nghĩ lẩm bẩm một mình.
Vừa tới cửa nhà Diệc, Sếu ta vội ướm lời :
- “Cuối cùng tôi đã quyết định lấy chị, chị Diệc ạ ! Xin chị hãy nhận lời tôi đi !”
- “Không, anh Sếu, tôi không muốn lấy anh.” Diệc trả lời và đuổi thẳng Sếu về.
Chỉ ít lâu, sau khi Sếu ra về, Diệc ta lại hối hận vì sự tự ái vô lối của mình.
- “Ta nên lấy anh Sếu còn hơn là sống suốt đời chiếc bóng đơn côi.” Diệc nghĩ trong đầu.
Thế là Diệc ta lại tới gặp Sếu và nói rằng chị ta đã sẵn sàng chung sống cùng anh. Nhưng bây giờ thì Sếu lại chẳng bằng lòng Diệc nữa. Từ đó đến nay, cả hai cứ mãi theo đuổi nhau mà chằng hề tiến thêm được bước nào trong quan hệ của mình hòng tiến tới hôn nhân.
*
From A Selection of the world’s fairy tales selected and translated by DAO Tuyet Thao, published by the The Gioi Publisher
Trích trong Truyện cổ thế giới tinh tuyển do Đào Tuyết Thảo sưu tầm và dịch, được Nhà xuất bản Thế giới phát hành
http://360.yahoo.com/dao.tuyetthao
góp
ý kiến
|