Post
by:
luyenphatam
member
ID 19156
Date: 02/02/2012
|
NÓ HỌC TIẾNG ANH NHƯ THẾ
Nó đă từng khao khát nói được Tiếng Anh, nó ao ước có được một công việc tốt, nó khao khát được làm việc cho một công ty nước ngoài.
Nó đă từng rất sợ Tiếng Anh, nó nói mà không ai hiểu nó, có lúc nó cảm thấy chạnh ḷng và thua kém bạn bè, và rồi nó suy nghĩ…
Nó tự hứa với ḷng ḿnh ta phải nói được Tiếng Anh…
Cái ngày nó khăn gói lên đường học đại học, nó tiếp xúc với một môi trường mới, nó cảm thấy ḿnh thật nhỏ bé, sao lại có nhiều người giỏi thế nhỉ, thế bao giờ nó mới bằng người ta đây, các câu hỏi cứ dồn dập vào đầu nó.
Thế rồi trên giảng đường đại học nó cảm thấy rụng rời khi trường tuyên bố các em phải học môn Tiếng Anh suốt thời gian học đại học, cứ mỗi lần đến giờ học hay giờ thi Tiếng Anh là tim nó muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Một người bạn nó nói “Tớ chỉ cậu học Tiếng Anh nhé, ngược lại cậu chỉ tớ thổi sáo nhé” nó vui vẻ nhận lời ngay, nó thơ ngây đến nổi nó cầm cuốn sách “ StreamLine” trong tay và tuyên bố “Tớ chỉ cần học một cuốn sách này là tớ sẽ giỏi Tiếng Anh”.
Thế nhưng nó càng học nó cứ đọc sai hoài, những lúc không có người bạn bên cạnh nó không biết phải hỏi ai, đôi lúc nó lại chạy lung tung hết pḥng này tới pḥng nọ để hỏi bạn chỉ tớ đọc cái từ này với, nhiều lúc bạn bè nói tớ cũng không biết từ này, nó lại buồn bă trở về pḥng…
Một ngày nó tự hỏi "Tại sao ḿnh lại không đi t́m một phương pháp để đọc những cái từ Tiếng Anh lằn nhằn và khó hiểu thế này nhỉ". Sao nhiều bạn trong lớp ḿnh đọc tiếng anh hay thế. Thế là một bước ngoặc đă mở ra cho cuộc đời nó, nó đă phát hiện ra, muốn đọc hay cho giống người bản ngữ th́ phải biết được vị trí cấu âm, cách điều khiển luồng hơi, và phát ra âm thế nào là đúng, thế là nó đi học “ luyện phát âm”
www.luyenphatam.com
góp
ư kiến
|