Post
by:
thinhan
member
ID 24580
Date: 01/28/2018
|
BẢN THÂN
Bản Thân
Ngồi trông từng giọt mưa rơi
Âm âm tiếng vọng trăm trời cổ xưa
Trong tôi chầm chậm phút giờ
Rơi muôn tiếng vọng ơ hờ nẻo thân.
Đời ôi thể phách hao dần
Hoang mang tín mộ, linh thần vụt bay
Ta rơi nằng nặng từ đây
Trong không bụi cũng trôi đầy mộng mê.
Ngoài kia dơi lưới chiều về
Vây muôn vũng lệ trời tê máu hồng
Lưới mau đáy nặng hoàng hôn
Chân tay mỏi rủ tâm hồn mỏi theo.
Ngồi trông cổ tích bay vèo
Muông đi thú lại rừng treo mối sầu
Rụng dần thôi rụng về đâu
Chơ vơ miếu cổ ôm đầu tượng thưa.
Ngồi trông tóc trắng từng giờ
Chân nhang bụi mọc ta thờ một ta.
Viên Linh
Of My Self
I am sitting here to watch each drop of rain,
Mild echo of hundreds of ancient skies to regain.
Slowly within my innermost each minute, hour,
Thousands of repercussions indifferently lour.
Oh life! body and soul have worn out stepwise;
Grave faith fuddles, the holy deity away flies.
Therefrom I fall down and feel slightly heavy;
In the air even dust also drifts dreamily already.
Out there, flitter-mice wing in nets in eventide
Cover myriad tear puddles the azure blood dyed.
The webs sweep, bottom weighty with dusk due,
All limbs exhausted, my heart gets tired too.
I sit here to watch historic vestiges whiz away,
Birds leave, beasts come, sorrow forests display,
Things gradually fall, drop. Where are they due?
A derelict antique fane to hold each sparse statue.
Sitting to watch my hair grow grey hourly lonely,
Joss-stick bottoms get dust, I worship myself only.
Translation by Thanh-Thanh
http://LeXuanNhuan.tripod.com/ThanhThanh.html
góp
ý kiến
|