Post
by:
hajimemashite
member
ID 14804
Date: 03/29/2007
|
When I was young ...
When I was young and when I have become an adult, sometimes I realize my thoughts are not the same.
When I was young, I thought crying was the most sad thing ... But now I realize the most sad thing is be not able to cry, just feel empty in my soul.
When I was young, I thought smiling was the joy ... But now I realize sometimes tears are more joyful than laughing.
When I was young, I thought having many friends were good ... But now I realize I still have only myself.
When I was young, I thought aloneness was far away and it only came to places where there was nobody ... But now I understand the warming is very slim while the aloneness is very closed even hand in hand.
When I was young, I thought I would be grown-up as I became adult ... But now I realize there are many adults but they really have not been grown-up yet, and when becoming adult infact they will understand they can not be young again.
When I was young, I thought driving a nail was a simple action and I could pull out the nail anytime ... But now I realize I can pull nails out but the holes are not able to disappear.
When I was young, I thought I could change the world ... But now I realize changing a person is really very difficult and I only can change myself.
When I was young, I thought loving was very easy and forgeting was very difficult ... But now I realize making friends is so easy but loving a person is too difficult.
When I was young, I liked to become a complicated woman ... But now I am so complicated that I am not able to understand myself, and I want to be a simple girl but I have not got any chances to do.
When I was young, I wanted to define the love, the love could be A,B,C or D ... but now I feel puzzled because I really don't know what the love is.
When I was young, I thought love was all ... But now I know there is the saying goodbye moment behind the love .
When I was young, I thought love was the most important thing in the life forever … But now I know love comes and will go right away like rain-cloud.
Translate into Vietnamese:
Lúc bé và khi ta lớn có những lúc ngồi nghĩ lại thấy suy nghĩ của mình khác nhau nhiều lắm.
Lúc bé tưởng khóc là buồn bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.
Lúc bé tưởng cười là vui bây giờ nghĩ lại có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.
Lúc bé tưởng đông bạn là hay bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình.
Lúc bé tưởng cô đơn ở đâu xa lắm chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu lúc bên nhau sự ấm áp mới thật là mong manh mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.
Lúc bé tưởng thành người lớn là lớn bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thực sự lớn, và đến khi thực sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được nữa.
Lúc bé tưởng đóng đinh là đóng đinh không thích thì có thể nhổ ra, bây giờ cảm nhận đóng đinh có thể nhổ được nhưng vết sâu sẽ vẫn còn.
Lúc bé tưởng có thể thay đổi được cả thế giới giờ thay đổi chỉ một người còn chẳng có thể, có chăng thay đổi vẫn chỉ là thay đổi chính mình.
Lúc bé tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó, nhưng rồi giờ thấy mình quen nhiều người cũng dễ đó nhưng yêu mới khó làm sao.
Lúc bé cứ thích trở thành một người phụ nữ phức tạp, tưởng thế là hay lắm, giờ phức tạp đến nỗi không thể hiểu nổi mình mới giật mình muốn trở thành một cô gái đơn giản mà cũng chẳng thể nữa rồi.
Lúc bé thích định nghĩa về tình yêu, tình yêu là a,b,c,d, bây giờ lớn lại cuống cuồng vì hoang mang không biết tình yêu thực sự là gì.
Lúc bé tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau tình yêu còn có chia tay.
Lúc bé vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời, giờ thì biết tình yêu đến rồi đó nhưng rồi lại đi ngay đó như mưa bóng mây có rồi đi nhanh.
góp
ý kiến
|